Anh công nhân lau đôi bàn tay dính đất bằng chiếc khăn ướt đẫm mồ hôi. Buổi làm việc thấm mệt, anh mệt tới mức gục xuống nhưng vẫn nhìn về phía công trường còn vài người thợ vẫn mải miết làm việc. Nắng vàng phủ lên côngtrường cũng nhạt dần. Anh cởi chiếc mũ bảo hộ và nhắm mắt thấy những giọt nước mát và mặn trên miệng. Bất giác, anh lật chiếc mũ và lấy khăn lau đi lau lại như một vật trân quý.
Chiếc mũ bảo hộ lao động này đã theo anh biết bao nhiêu nơi anh cũng không nhớ rõ, chỉ nhớ 2 lần nó cứu mạng anh khỏi cái chết nên lúc nào anh cũng mang nó bên mình. Một lần anh lái công nông cho xã, xe bị lật. Đầu anh đập vào cột bê tông, ơn trời anh chỉ bị thương nhẹ. Còn một lần chiếc mũ bảo hộ cũng che cho anh thanh sắt to bằng cái xà beng từ giàn giáo rơi xuống.
Số phận người công nhân, cũng giống như một chiến sỹ trên chiến trường không có trang bị. Tại đây những công nhân như anh phải đối mặt với nhiều nguy hiểm vì Chủ đầu tư muốn công trình phải vượt mức thời gian và giảm các chi phí chi trả. Chỉ đến lúc có vài người thợ hàn tử nạn vì rơi từ tầng cao và báo chí làm ầm lên rồi phạt tiền họ mới chịu mua vài chiếc mũ bảo hộ và quần áo giầy dép cho công nhân.
Thế rồi họ vẫn bị phạt chậm tiến độ. Lý do vì công nhân không thể làm việc dưới trời nắng nóng bằng những bộ quần áo bảo hộ mỏng manh dễ rách, giầy bảo hộ thường xuyên làm chân họ chảy máu...Tất cả làm ảnh hưởng đến năng suất lao động của cả công trường.
Tôi chọn cho mình những trang bị bảo hộ lao động phù hợp- Anh nói. Tôi chẳng có gì ngoài sức lao động và tôi cần phải bảo vệ mình. Sắp tới tôi sẽ tự trang bị cho mình một đôi giầy bảo hộ tốt có chống đinh. Cũng giống chiếc mũ bảo hộ này, tôi đã mua tại công ty bảo hộ lao động Unisafe và sẽ chờ đợt giảm giá mới của họ.
(Ngọc Hải)
|